4 điều nên tránh trong hôn nhân

Dưỡng linh
04:53 14/10/2025

Oneway.vn – Cụ cố của tôi, một người nông dân khôn ngoan, chăm chỉ đã kết hôn gần 70 năm, từng nói một câu rất đáng nhớ: “Trẻ con… Khi còn nhỏ, chúng dẫm lên chân bạn. Khi lớn, chúng dẫm lên tim bạn.”

(Ảnh: Pixabay.com)

Câu nói ấy cũng đúng trong bối cảnh hôn nhân. Sẽ có lúc vợ chồng “dẫm lên chân nhau”, xảy ra những va chạm nhỏ. Nhưng điều đau đớn hơn là khi chúng ta “dẫm lên tim nhau,” vô tình làm tổn thương cảm xúc và lòng tin của nhau. Nhiều vết thương trong hôn nhân không phải do cố ý, mà do những “điểm mù” trong cách cư xử khiến chúng ta làm tổn thương người bạn đời của mình mà không hay biết.

Nếu muốn gìn giữ tình yêu và xây dựng một hôn nhân có nền tảng vững bền trong Chúa, hãy tránh bốn điều sau:

4 điều không nên làm trong hôn nhân

Nếu muốn gìn giữ tình yêu và xây dựng lòng tin vững bền, hãy tránh những điều sau:

1. Chỉ cố gắng “sửa chữa” vấn đề

Đặc biệt là đàn ông — chúng ta thường có xu hướng “giải quyết vấn đề” ngay khi có chuyện xảy ra. Nhưng đôi khi, người bạn đời không cần giải pháp, họ cần được lắng nghe.

“Hãy mau nghe, chậm nói, chậm giận.” (Gia-cơ 1:19)

Lắng nghe là một hành động thuộc linh, vì nó bày tỏ tình yêu, kiên nhẫn và sự tôn trọng người kia.

Đừng vội tìm cách sửa chữa; hãy để Chúa dùng bạn để xoa dịu trái tim người bạn đời trước khi chữa lành vấn đề.

Giải pháp có thể chờ, nhưng trái tim thì không

2. Lên kế hoạch mà không hỏi ý nhau trước

Khi bạn tự quyết định rồi mới thông báo, bạn đang vô tình khiến người kia cảm thấy bị loại ra khỏi “hội đồng” chung của gia đình. Hôn nhân không phải là hai người cùng sống, mà là hai người cùng quyết định.

“Cả hai sẽ nên một thịt.” (Sáng Thế Ký 2:24)

Điều này bao gồm cả ý chí và hướng đi. Khi bạn tham khảo ý kiến người phối ngẫu, bạn đang bày tỏ lòng tôn trọng và sự hiệp nhất — điều mà Kinh Thánh gọi là “sợi dây hoà bình.” (Ê-phê-sô 4:3)

Ví dụ, khi bạn bè rủ đi chơi cuối tuần, đừng vội nhận lời. Chỉ cần nói: “Nghe hay đó, để tôi hỏi vợ/chồng xem cuối tuần mình có kế hoạch gì chưa.”

Một câu nói nhỏ, nhưng chứa sự khôn ngoan, yêu thương và vâng phục nhau trong vai trò gia đình.

3. “Ngắm” người khác

Dù không nói gì, nhưng chỉ một ánh mắt lệch hướng cũng đủ khiến người kia tổn thương. Hôn nhân được Chúa thiết lập không chỉ đòi hỏi sự trung tín về thể xác, mà cả sự tinh sạch trong tâm trí.

“Nhưng Ta bảo cho các con biết: Hễ ai nhìn phụ nữ mà ham muốn thì trong lòng đã phạm tội tà dâm với người ấy rồi.” (Ma-thi-ơ 5:28)

Nếu bạn là chồng mà nhìn ngó người khác, bạn đang đánh đổi lòng tin bằng ánh nhìn thoáng qua.
Nếu bạn là vợ mà “so sánh” chồng mình với người khác, bạn đang ngầm nói rằng Chúa ban cho mình chưa đủ.

Dù là ngoài đời hay trên mạng xã hội, hãy giữ ánh mắt và tấm lòng cho người bạn đời, vì đó là cách bạn tôn vinh Chúa bằng sự trung tín.

4. Giấu diếm người bạn đời thay vì trân trọng

Một số người nghĩ rằng “chuyện hôn nhân là riêng tư” nên không cần thể hiện ra ngoài. Nhưng đôi khi, sự im lặng ấy lại khiến người kia tổn thương.

Họ không cần bạn phô trương, nhưng họ cần biết rằng bạn không xấu hổ vì mối quan hệ mà Chúa đã ban.

Điều này thể hiện qua những việc nhỏ nhặt như:
– không đeo nhẫn cưới,
– không đăng ảnh chung,
– không nhắc đến họ trong cuộc trò chuyện.

Bạn có thể nghĩ đó là chuyện nhỏ, nhưng đối với người bạn đời, nó là một thông điệp ngầm: “Anh/Em không thật sự là ưu tiên trong cuộc đời tôi.”

Nếu Chúa là trung tâm, hôn nhân của bạn không cần phô trương để được người đời công nhận, nhưng cũng không nên giấu giếm như thể đó là điều riêng tư đáng e ngại. Hãy vui mừng, biết ơn, và trân trọng người bạn đời mà Chúa đã ban, để qua đó thế giới thấy được sự thành tín của Đức Chúa Trời trong hôn nhân.

(Ảnh: The Orchard Church)

Hôn nhân không chỉ là sự kết hợp của hai con người, mà là một giao ước thiêng liêng giữa hai tấm lòng dưới quyền tể trị của Đức Chúa Trời.

Khi bạn tránh bốn sai lầm này và chọn bước đi trong sự kính sợ và vâng phục Chúa, bạn sẽ không chỉ kinh nghiệm một hôn nhân hạnh phúc, mà còn một hành trình được ban phước – nơi Chúa được tôn vinh, và tình yêu trở nên bền vững.

“Nếu Đức Giê-hô-va không cất nhà thì thợ xây có lao nhọc cũng luống công. Nếu Đức Giê-hô-va không canh giữ thành, thì người lính canh có thức đêm cũng vô ích.” (Thi Thiên 127:1)

Bài: Dave Willis; dịch: Esther Võ
(Nguồn: churchleaders.com)

bình luận

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này