Mặt tối của việc kỷ luật bản thân

Dưỡng linh
11:14 28/12/2021

Oneway.vn - Là người theo Chúa, chúng ta không “chạy không mục đích”. Chúng ta được kêu gọi “tự kỷ luật trong mọi sự”.

Gần đây tôi đã viết cuốn “Hãy tận dụng thì giờ: 7 nguyên tắc Kinh thánh để sống có mục đích, luôn sẵn sàng và vô cùng hữu ích”. Cuốn sách này ca ngợi món quà mà Đức Chúa Trời ban cho: tính kỷ luật, bằng cách dẫn chứng việc Chúa Jêsus đã kỷ luật như thế nào trong thời gian ở trên đất. Gương của Ngài cho chúng ta thấy kỷ luật là một đức tính tốt, và đây là chủ đề mà các trước giả Kinh thánh nhắc đến trong suốt Tân ước. Ví dụ, sứ đồ Phao-lô nói:

“Anh em không biết rằng trong cuộc chạy đua ở thao trường, tất cả đều chạy nhưng chỉ có một người đoạt giải sao? Vậy, hãy chạy thế nào để anh em có thể đoạt giải. Tất cả các vận động viên phải tự kỷ luật trong mọi sự. Họ chịu vậy để được mão miện hay hư nát. Nhưng chúng ta chịu vậy để được mão miện không hay hư nát. Cũng vậy, tôi chạy, chẳng phải là chạy không mục đích; tôi đánh, chẳng phải là đánh vào không khí. Nhưng tôi đãi thân thể tôi cách nghiêm khắc, bắt nó phải phục, e rằng sau khi tôi giảng dạy cho người khác, mà chính mình lại bị loại bỏ chăng” (1 Cô-rinh-tô 9:24–27).

Là người theo Chúa, chúng ta không “chạy không mục đích”. Chúng ta được kêu gọi “tự kỷ luật trong mọi sự”, điều mà Phao-lô cũng gọi là “tiết độ” nhờ trái của Thánh Linh (Ga-la-ti 5:22–23). Kỷ luật là bông trái của một đời sống giống như Đấng Christ, đầy dẫy Thánh Linh.

Nhưng cũng như bất kỳ điều tốt đẹp nào, chúng ta có thể dễ dàng biến kỷ luật trở thành điều tối thượng, và từ đó vô tình biến nó thành thần tượng. Kỷ luật là một món quà, nhưng cũng có thể là một lời nguyền rủa. Vì vậy, làm sao để nhận biết khi nào bạn đã chạm đến mặt tối của kỷ luật và biến món quà tốt lành này thành thần tượng? Đây là hai dấu hiệu bạn cần chú ý:

1.Không cảm thông với người khác

Chúng ta thường giống như người anh cả trong dụ ngôn người con trai hoang đàng. Không giống như người anh trai, người em xây dựng hình ảnh bản thân với sự tự do và nổi loạn, còn người anh cả xây dựng bản thân với hình ảnh chăm chỉ, đạo đức, thành viên của một gia tộc ưu tú, cực kỳ thông minh và hiểu biết. Điều này nghe có vẻ giống tôi, và có thể cũng giống bạn, nếu bạn tự cho mình là một người tương đối kỷ luật. Nhưng đây là vấn đề: suy nghĩ ấy chắc chắn sẽ dẫn đến cảm giác mình vượt trội hơn những người không có cùng những phẩm chất đó.

Điều này khiến tôi đau đớn đến tận cùng, bởi vì đó chính xác là tôi. Nếu có người chia sẻ rằng anh ta đang vật lộn với quá nhiều công việc, hoặc phải cố gắng để có thể đọc Lời Chúa mỗi ngày, có thể tôi sẽ giúp đỡ họ - nhưng cũng có thể tôi sẽ cảm thấy tự hào rằng mình sống có kỷ luật hơn họ. Nếu có một người đến muộn trong cuộc họp hoặc làm phạm sai lầm một dự án, tôi có thể tức giận vì cho rằng họ quá thiếu kỷ luật.

Bạn có giống như vậy không? Nếu đây là một phần mặt tối kỷ luật đối với bạn, thì nguyên nhân sâu xa khiến bạn không thể cảm thông với những người kém kỷ luật hơn chính là vì bạn đã quên Lời Phúc âm. Đừng bao giờ quên rằng mọi thứ chúng ta có - bao gồm cả khả năng kỷ luật khi chúng ta biết “tận dụng thì giờ” (Ê-phê-sô 5:16) - đều được ban cho chúng ta cách nhân từ qua Đức Chúa Jêsus. Gia-cơ 1:17 nói “Mọi ơn lành tốt đẹp và tặng phẩm toàn hảo đều đến từ thiên thượng, được ban xuống từ Cha của sự sáng”. Khả năng kỷ luật của chúng ta là một món quà ân điển, giống như sự cứu rỗi, “để không ai có thể tự hào” (Ê-phê-sô 2:9).

Tôi không thể tự hào về năng suất lao động của mình. Trong những năm qua, Đức Chúa Trời đã ân cần mang sách vở, người cố vấn, phần mềm và các hệ thống hữu ích vào cuộc sống tôi, để giúp tôi tận dụng thì giờ cho vinh quang Ngài. Tôi không làm gì khác ngoài việc bắt tay vào thực hiện, và thậm chí tôi cũng không có quyền tự hào về điều đó, vì Chúa mới là Đấng cho phép tôi thức dậy mỗi sáng để làm công việc này.

Tất nhiên, việc thiếu thông cảm với người khác không phải là dấu hiệu duy nhất cho thấy chúng ta đang biến kỷ luật thành thần tượng. Đây là dấu hiệu thứ hai:

2. Không cảm thông với chính mình 

Tôi thường cáu gắt với bản thân nếu không hoàn thành được danh sách việc cần làm trong ngày, hoặc chỉ ngủ sáu tiếng thay vì tám tiếng theo đúng chuẩn mực. Một lần nữa, giải pháp ở đây là Phúc âm. Bởi vì trong khi thúc đẩy chúng ta mong muốn làm việc hiệu quả, Phúc âm cũng đồng thời giải phóng chúng ta khỏi yêu cầu phải làm việc hiệu quả, vì địa vị của chúng ta là con cái của Đức Chúa Trời được bảo đảm không bao giờ thay đổi.

Mỗi đêm khi đưa ba cô con gái nhỏ đi ngủ, tôi hỏi các con: "Con có biết rằng mẹ vẫn yêu con dù con có phạm bao nhiêu lỗi lầm không?" Các con gật đầu. "Con có biết mẹ vẫn yêu con cho dù con có làm bao nhiêu điều tốt lành không?" Các con lại gật đầu. Sau đó, tôi hỏi: "Còn ai yêu thương các con như vậy?" và các con luôn trả lời rằng: "Chúa!" Bạn và tôi cần được nghe những lời tương tự để tiếp tục nỗ lực tận dụng thời gian của chúng ta.

Hãy đọc 1 Cô-rinh-tô 9:25 một lần nữa: “Tất cả các vận động viên phải tự kỷ luật trong mọi sự. Họ chịu vậy để được mão miện hay hư nát. Nhưng chúng ta chịu vậy để được mão miện không hay hư nát”.

Vương miện của chúng là sẽ không bao giờ hư nát. Việc chúng ta được vào vương quốc Đức Chúa Trời, với tư cách là hoàng tử và công chúa, được bảo đảm đời đời. Cầu mong sự an ninh đó giúp chúng ta “tự kỷ luật trong mọi sự” khi tiếp tục tận dụng thì giờ. Ước ao chúng ta trở thành những người giống như Chúa Jêsus, sống có mục đích, sẵn sàng và vô cùng hữu ích cho vinh hiển Đức Chúa Trời.


Bài: Jordan Raynor; dịch: Jennie
(Nguồn: thegospelcoalition.org)

bình luận

Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này